Từ Thức (ca-khúc)
Vĩnh-Lạc phóng-tác từ ca-khúc "When Mountains Fall" trong album “Polaris” năm 2009 của Stratovarius. Nhạc và lời: Lauri Porra.
Cứ ngỡ như mới hôm qua, Lúc mình chọn đi và tớ chọn ở. Trên đầu hôm đó mặt trời soi ấm-áp, Chỉ riêng tim này nghe nặng đá đeo. Mình chẳng hề cho biết sẽ đi đâu; Thì cũng vì tớ chỉ hỏi lấy lệ. Bây giờ mới biết cả đời mỗi một dịp may, Cũng nên liệu cách mà dùng cho đúng. Chừng nào núi sạt, Biển dâng, Vẫn lang-thang tìm. Chỉ muốn nói câu: “Hãy còn yêu mãi.” Cuối cùng mới tìm tới tận bến bờ. Buồn thay, đã muộn ba mùa nắng hạ. Giờ ngồi bên mộ Tiễn nhau một khúc hát buồn. Chừng nào núi sạt, Biển dâng, Vẫn lang-thang tìm. Chỉ muốn nói câu: “Nghìn năm yêu mãi”, chỉ trăng-trối câu: “Yêu mãi nghìn năm.”
WHEN MOUNTAINS FALL
- From the 2009 album “Polaris”
- Music and lyrics: Lauri Porra (1977 - )
It was just like yesterday
When you chose to leave and I to stay.
It was a warm and sunny day,
But my heart felt as heavy as stone.
Never told me where you went;
Then again I never tried to ask.
Now I know in life you have one chance,
And you’d better use it well.
When the mountains fall,
And the oceans flood,
I'm still in search of you.
Only thing I want to say:
“I'm still in love with you.”
--
Finally I found your place.
Sadly I came three summers late.
Now I'm sitting by your grave,
And I sing this song for you.
--
When the mountains fall,
And the oceans flood,
I'm still in search of you.
Only thing I want to say:
“I'm still in love with you.”
--
One last thing I have to say:
“I'm still in love with you.”
TỪ THỨC
- Trích album “Bắc-Thần” năm 2009
- Phóng-tác ca-từ: Trần Như Vĩnh-Lạc
Giờ em đã hoá ra làn mây
Mà tôi vẫn ngỡ như còn ai chốn này.
Trời hôm ấy nắng đưa mùa xuân ghé thăm,
Có đâu ngờ thoảng qua nghìn năm.
--
Người không nói sẽ đi về đâu,
Và tôi cũng ngẫu-nhiên để quên dưới cầu.
Giờ đây mới biết khi cành hoa thoắt tan,
Có con đò bỏ theo thời-gian.
--
Kìa biển dâu đã khô,
Nay vực sâu hoá hồ,
Non núi đâu nữa cho lòng nhấp-nhô!
Vẫn gã hành-khất nghiêng nghiêng đầu
Tìm từng dấu chân nghìn sau.
--
Miền tôi đến vắng mây lửng-lơ,
Và trên bến nước thôi hờn sông hững-hờ.
Người con gái cũng xa lìa nơi phía kia,
Vẫn tôi nằm ngủ trên mộ bia.
--
Là nàng tiên Giáng-Hương
Hay người điên cuối đường,
Nay cũng như khói trên cành liễu-dương.
Thoáng bóng hình những khi mong chờ,
Chìm dần giữa đêm ngẩn-ngơ.
--
Nét chữ buồn lấp trong rêu mờ:
"Một đời khó hai lần mơ."