Skip to content

Con Tạo Xoay Vần

Dù Muôn Đời (ca-khúc)

Vĩnh-Lạc phóng-tác từ ca-khúc "Forever" trong album “Episode” năm 1996 của Stratovarius. Nhạc và lời: Timo Tolkki.

Mình ta đứng trong bóng tối. Đời quá sớm vào đông. Kỷ-niệm lui về thời bé dại, Những ngày ta còn ghi nhớ mãi khôn nguôi. Ôi, thời xưa hạnh-phúc biết mấy! Có buồn đau bao giờ đâu! Rảo bước ngang từng cánh đồng xanh, Mặt trời trong mắt. Ta vẫn còn đấy, bàng-bạc khắp mọi nơi: Ta là hạt bụi trong gió, Ta là ngôi sao trên bầu trời phía Bắc ― Ta chẳng hề ở lại nơi nào, Ta là làn gió trong tàn cây ― Liệu em vẫn đợi ta muôn đời chăng?

FOREVER

  • From the 1996 album “Episode”
  • Music and lyrics: Timo Tolkki (1966 - )

I stand alone in the darkness.

The winter of my life came so fast.

Memories go back to childhood,

To days I still recall.

--

Oh, how happy I was then!

There was no sorrow, there was no pain,

Walking through the green fields.

Sunshine in my eyes.

--

I'm still there, everywhere:

I'm the dust in the wind,

I'm the star in the northern sky ―

I never stay anywhere:

I'm the wind in the trees ―

Will you wait for me forever?

DÙ MUÔN ĐỜI

  • Trích nhạc-tập “Chuyện Cỏn-Con” năm 1996
  • Phóng-tác ca-từ: Trần Như Vĩnh-Lạc

Lạc loài giữa đêm cô-đơn mình anh,

Mùa đông nào ngờ đã tràn về quá nhanh.

Còn dám đâu mong xuân mùa sau?

Đâu rồi hình bóng của nhau?

--

Thời ấu-thơ quá-ư thần-tiên,

Chưa một lần biết rồi đây sẽ nếm đớn-đau,

Nằm với nỗi tương-tư triền-miên,

Núi cao phủ kín rừng sâu.

--

Đến mai này hồn lênh-đênh

Vượt muôn thác ― qua muôn ghềnh

Tiễn nhau vào đại-dương vắng sao rụng bập-bềnh,

Để nói thay lời tình chơi-vơi,

Đầy man-mác trên khung trời!

Nhớ mong chờ nhau với,

Dù muôn đời!

--

Một mình đứng đây bỗng dưng nhẹ tênh,

Vì đi không cần đón, về chẳng muốn nghênh.

Từ-giã luôn thói quen tìm vui,

Phút giây phù-phiếm dần lui.

--

Ngồi xuống đây bên ta, Buồn ơi!

Lắng nghe từng bước mùa thu đi đến những nơi.

Hiện dáng ai lung-linh nghìn mây,

Hoá-thân ngày tháng nào đây?

--

Cõi âm-thầm Nguyệt là Tâm

Nhìn nhân-thế luôn thăng-trầm,

Ngón trăng mềm lại ve-vuốt tinh-toà Thiên-Cầm,

Để sóng lên ngầm mọc vầng trăng

Đêm lững-thững băng ngang tầng,

Thấu soi hoài miền thung-lũng

Nhạt phai vầng!